Thứ Năm, 7 tháng 5, 2009

Nam Ninh ký (Tập 1)


30/4 lần này, được nghỉ 4 ngày. Thật là kỳ nghỉ dài và hiếm có. Cũng đú như ai, tớ khăn gói quả mướp lên đường đi Nam Ninh - Bắc Hải.


Lần này tớ đi ghép đoàn nên đi làm về phải phi hộc tốc về Hải Dương rồi sáng sớm hôm sau mới lên đường lên Lạng Sơn. Khởi hành từ tờ mờ sáng.

Đường đến Lạng Sơn, đi qua Ải Chi Lăng (ảnh chụp trên xe)

Sau gần 4 tiếng đồng hồ trên xe thì cả đoàn đến cửa khẩu Hữu Nghị. Buồn ngủ lắm vì phải dậy sớm nhưng niềm vui sắp được xuất ngoại lấn át nên rất háo hức. Đây là lần đầu tớ ra nước ngoài mà. Đến Lạng Sơn mấy lần rồi, nhưng toàn tiễn khách với đi chùa, đi đền, và đi chợ thôi :). Trong đầu tớ hình dung biết bao nhiêu thứ: thành phố xanh này, rồi Bắc Hải thì như Hawai của Phương Đông này, ẩm thực này, rồi cả thiên đường mua sắm nữa...
Nhưng không may cho tớ, đi vào dịp lễ tết, nên đến cửa khẩu người đông vui lắm, xếp hàng cứ gọi là dài thườn thượt. Vì lòng đang sốt ruột được sang Trung Quốc, cộng thêm gần trưa đói, tớ cảm giác đoàn nguời cứ như dài mãi. Tớ biết là có những người đã phải bỏ về vì không chờ đợi nổi. Đoàn tớ lúc đấy cũng mấy người phát biểu đòi về. Ai đời chỉ có đi 200m mà cứ nhích từng cm. Ảnh đây, các bạn xem, nói có sách, mách có chứng:


Trong lúc chờ đợi dài cổ, có mấy người Trung Quốc xoong thủng chảo thủng, búa tủng lơ mơ gì gì đó chen ngang, đòi lên trước. Đã thế còn trèo cả ra ngoài 2 thành lan can chia đường đi để vượt cả đoàn người Việt đang chờ đời mỏi mòn chứ. Thật ghét quá chừng!

Và đây.......... ảnh chụp đầu tiên của tớ sau khi qua khỏi cửa ải cửa khẩu. Và của cả người ấy của tớ!

Đói meo rồi, lại mệt vì chờ đợi nữa. Nếu không phải đứa thích chụp ảnh thì tớ đã cười được thế này đâu!

Qua khỏi cửa khẩu, cả đoàn kéo nhau về nhà hàng ở Bằng Tường ăn trưa. Đây là bữa ăn ngon nhất trong suốt hành trình, tất cả mọi người đều ăn ngon lành, mặc dù phải chờ đợi dài cả cổ vì khách quá đông. Nhưng nhà hàng này làm đồ ăn khá giống Việt Nam, vì gần biên giới mà. Từ sau khi rời khỏi nhà hàng này, cả hành trình tớ gần như bị đói và vì ăn không hợp đồ ăn Trung Quốc. Vì sao ư? Đặc điểm đồ ăn của họ là toàn đồ xào và ít rau. Theo tớ nghĩ, vì Trung Quốc lạnh hơn nên đồ ăn cần nhiều đạm và béo hơn ở Việt Nam. Ẩm thực là một phần phản ánh khí hậu và đặc điểm tự nhiên mà.

Sau khi dùng bữa ở Bằng Tường, đoàn lại tiếp tục khởi hành lên xe đi Bắc Hải. Không nhớ rõ chính xác là bao nhiêu cây số nữa, nhưng ước chừng khoảng 400km, vì vừa đi vừa nghỉ mất khoảng 5 tiếng đồng hồ. Mà đường xá ở đây rộng rãi lắm, 1 làn đường đã ngang ngửa với cả đường QL 5 của mình rồi, lái xe toàn đi 80-100km/h đấy.

Đường quốc lộ ra Bắc Hải
(đường Bắc Hải – Nam Ninh cũng tương tự)

Cảnh nhà dân trên đường ra Bắc Hải –
chả khác gì quê chúng mình nhỉ?

2 nhận xét:

  1. Mới có tập 1 thôi à? nhanh nhanh lên, cứ nhỏ giọt như là ... ấy :-P

    Trả lờiXóa
  2. sốt ruột với cô Bông xinh này quá! Chờ đợt bôi nhọ Trung Quốc đây, heheeeee!

    Trả lờiXóa

Lưu trữ Blog